Những năm tháng tuổi thơ của tôi in đậm hình ảnh mẹ cần mẫn chuẩn bị những món ăn giản dị mà thấm đẫm tình quê. Ngày đó, khi gia đình tôi bắt đầu vào Tây Nguyên lập nghiệp, giữa vùng đất đỏ bazan, hũ mắm dưa cà của mẹ đưa tôi qua những ngày dài, bất kể nắng mưa. Món ăn ấy không chỉ mộc mạc, giản đơn mà còn là kí ức của ngày gian khó, khi từng bữa ăn phải được tính toán, cân đo đến từng đồng.
Ngày đó, khi gia đình tôi rời quê hương, ba mẹ không có nhiều tiền của, chỉ có đôi tay cần cù và lòng quyết tâm xây dựng cuộc sống mới. Những...
K hi trái đất chạm một vòng quay tròn đầy, ba trăm sáu lăm ngày năm cũ với bộn bề toan lo đã khép lại phía sau. Ấy là khi tết đến xuân về. Khắc giao thừa linh thiêng trộn rộn bao điều mê đắm. Vị tết lan tỏa trong không gian và lắng đọng cùng thời gian. Tết quê mênh mang hương xuân lộc biếc ngoài thiên nhiên...
“Cô đơn, đi về nhà. Pheeng! Pheeng! Pheeng! Thành công, đi về nhà. Boong Boong Boong!Thất bại, đi về nhà. Mệt quá, đi về nhà…Mung lung, đi về nhà. Chênh vênh đi về...
Tháng Tư, nhẹ như những sợi bông thanh khiết bay ra từ quả gạo trên cao, lẳng lặng trên cao, chầm chậm ca dao. Thứ sắc đỏ quê mùa ẩm ướt kia đã nhường không gian và cả thời gian cho giai điệu hoa loa kèn luân mùa chuyển nhịp. Những bông loa kèn bật ra mùa hè của nó thứ sắc trắng dịu dàng, thứ sắc trắng khẽ khàng, trắng như một câu hát ru mênh mang thế gian.
Trưa hè bên chiếu võng đưa,
Mẹ ru con ngủ, mẹ ru con ngủ giữa trưa nắng vàng.
Không hiểu sao cứ mỗi tháng Tư về tôi bâng khuâng những lời ru đến vậy. Lời ru của mẹ, lời ru của bà, lời ru của ông cha, lời ru từ những nụ hoa đã bật ra từ đâu đó trong khu vườn trưa vắng. Lại là những trưa vắng, những trưa vắng tôi tha thẩn chơi ở góc vườn bé thơ, có...
“Những đoá hoa không bao giờ chì chiết. Những giấc mơ chỉ một mực bao dung. Những yêu thương không bao giờ trả đũa.“ Chu Văn Sơn
T
ôi không nghĩ mình sẽ thâu tóm nội dung cuốn sách dày 315 trang (chưa kể bìa) trong một vài trang cảm nhận ngắn ngủi như những review thông thường về một cuốn...
Hạnh phúc là gì? "Hạnh phúc là đấu tranh" hay hạnh phúc đơn thuần là hài lòng với những gì mình có. Cả cuộc đời mỗi chúng ta đều luôn trăn trở với câu hỏi đó để tìm cho mình niềm hạnh phúc được sống trọn vẹn, sống có ý nghĩa. Hạnh phúc không ở đâu xa mà thật gần trong mỗi người. Gần đến nỗi, có khi ta chạm tới, ta đang nắm lấy mà không hề hay biết. Một nụ cười ngọt ngào, một ánh mắt chan chứa, một cử chỉ trìu mến, một hành động ấm...