Có lẽ chỉ chờ những tia nắng hạ bừng lên là hoa bằng lăng hé nở. những tia nắng lung linh như tôn vinh sắc tím của bằng lăng. Sắc tím của bằng lăng không chỉ dịu hiền mà còn mang vẻ đẹp thủy chung, lãng mạn. Màu hoa mênh mang trên phố gợi nhớ một thời học sinh đầy thơ mộng. Nhớ tà áo dài thướt tha điệu đà bên cành bằng lăng tím. Nhớ những mùa thi rộn ràng trong tiếng ve ran.

Con phố thân quen bỗng trở nên lạ lẫm, khi sác bằng lăng hé nở, màu tím của hoa bằng lăng như khoác lên phố phường chiếc khăn roan màu tím mỏng manh, điệu đà. Dẫu là trong cái nắng hạ chói chang, người ta vẫn mải miết ngắm màu hoa tím thơ mộng… Hoa in trên nền nhà cao tầng, hoa tím dịu dàng đung đưa bên nhưng ô cửa. Hoa làm dịu đi tiết trời nóng bỏng của mùa hạ.

Tôi đến bãi gửi xe, trong bãi gửi xe cũng có mấy cây bằng lăng xum xuê rất đẹp. Thấy tôi ngẩn ngơ ngắm hoài chưa chịu đi, mấy chú bảo vệ bảo nhau” Chụp cho chị ấy mấy kiểu ảnh” Một chú rướn người lên với một cành bằng lăng, tôi hiểu ý đến túm lấy cành bằng lăng và nở nụ cười cảm ơn. Tấm ảnh tôi rất ưng ý. Vẻ đẹp của thiên nhiên, của bằng lăng cũng khiến con người gần gũi nhau hơn.

Ngồi bên ly cà phê, ngập tràn sắc tím bằng lăng. Nắng ban mai dịu dàng trải trên phố bằng lăng tím lặng. Cành bằng lăng trên đầu tôi đung đưa trong nắng gió. Bên tôi , một người bạn ở xa về! Anh trầm tư nhìn những giọt cà phê rơi lặng lẽ. Chúng tôi chỉ có một thời gian ngắn ngủi bên ly cà phê rồi lại chia tay. Một người rời xa Hà Nội đi về miền xa thẳm. Một người ở lại với sắc tím bằng lăng lặng lẽ. Câu chuyện chia ly của truyền thuyết hoa bằng lăng vẫn canh cánh đâu đây! Nó vẫn hiện diện trong chúng tôi từ xa xưa cho đến tận bây giờ! Bởi chúng tôi biết sự chia tay của chúng tôi cũng man mát buồn. Buồn trong sự thủy chung, nhung nhớ! Nhưng cần phải như vậy.

Ly cà phê lắng đọng những tâm tư.
Từng giọt đắng rơi vào kỷ niệm
Ngày mai xa nhau rồi! Chỉ còn em với bằng lăng
Bâng khuâng những ngày thương nhớ
Lặng lẽ một màu tím thủy chung.

Tôi nhìn bóng dáng người bạn của tôi đi trong sắc tím xa dần. Những câu thơ vừa hình thành trong trí nhớ của tôi như những nốt nhạc đệm trong mỗi bước đi của anh. Màu tím của bằng lăng chẳng bao giờ thay đổi. Tình yêu cũng vậy, sự chia ly cũng vậy! Nó chỉ làm cho bằng lăng thêm đẹp, thêm những hoài niệm đẹp để nhìn rõ vẻ đẹp của tình yêu có sự hy sinh trong đó! Tôi nhìn theo những bước chân anh, thầm cầu nguyện cho người bạn của tôi luôn bình an và hạnh phúc!

Lặng lẽ bước trên phố bằng lăng, khẽ khàng bước trên vỉa hè đầy những bông hoa bằng lăng, cả những lúc hoa bằng lăng rụng xuống, hoa vẫn rất đẹp, vẫn tạo nên một thảm tím hồng, vẻ đẹp khiến lòng người luyến tiếc khôn nguôi. Tôi lấy máy, ghi lại những cánh hoa bằng lăng rơi trên lối đi. Khoảnh khắc bâng khuâng, nuối tiếc đến lạ kỳ.

Tôi ngồi lại quán nước của chị hàng xóm. Quán của chị dựng đơn xơ dưới tán cây bằng lăng, gần bến xe, nên quán đông người dừng chân, họ tranh thủ lấy điện thoại ghi lại những khoảnh khắc bằng lăng trong nắng.Tôi ngắm những bông hoa bằng lăng sà qua mái lán. Chị chủ quán chỉ sang bên kia đường và nói với tôi: “ Năm nay hoa bằng lăng nở đẹp hơn mọi năm, các đoàn học sinh, sinh viên, các chị em phụ nữ đến đay chụp anh nhiều lắm!” Tôi nhìn những tà áo dài bay bay theo gió, những thiếu nữ điệu đà bên những cành hoa bằng lăng. Làm tôi chợt nhớ tuổi học trò của mình! Với câu chuyện mang đậm sắc bằng lăng của chúng tôi. Tôi lấy điện thoại nhắn tin cho bạn mình! Hỏi anh đã lên xe chưa? Anh trả lời: “Anh lên xe rồi! Tạm biệt em và bằng lăng”

Con phố thân quen của tôi như nhuộm tím một màu bằng lăng, thật đẹp và hiền dịu.Tôi thấy yêu hơn sắc tím bằng lăng, yêu con phố mang bao kỷ niệm. Mà giờ đây chỉ mình tôi chứng kiến. Bao mùa bằng lăng qua đi, bao bước thăng trầm của cuộc sống. Chỉ có hoa bằng lăng vấn tím một màu thủy chung. Vẫn trở lại mỗi khi mùa hạ đến. Và cho tôi biết bao cảm xúc về vẻ đẹp của sắc tím bằng lăng trong nắng hạ.

Mình đâu còn trẻ nữa phải không anh
Vẫn đắm thắm qua thăng trầm dâu bể
Vẫn dịu dàng như bằng lăng trong nắng
Và ngời lên màu tím thủy chung
Em yêu sắc bằng lăng đến mê say
Trong cái nắng của mùa hè rực rỡ
Hoa mang sắc bình yên đến lạ
Giữa đất trời khoe màu tím thủy chung.

Thiên nhiên cũng thật ưu đãi cho con người, trong cái nắng hè oi ả, sắc tím của bằng lăng sẽ làm ta dịu lại. sẽ bâng khuâng trước vẻ đẹp hiền dịu của bằng lăng. Cảm ơn sắc tím của bằng lăng. Cảm ơn sự bình yên của đất trời! Cảm ơn anh, người bạn đã không quên tôi, không quên sắc hoa bằng lăng. Và luôn cho tôi cảm xúc lắng đọng của sự chia ly mang sắc tím bằng lăng.

Đỗ Thu Yên