Muốn gặp lại mùa xuân tuổi trẻ ư? Xin mời bạn hãy lên Công viên Đá. Hà Giang, một vùng núi đá già, đá đanh cứng tai mèo nhưng phơi phới những gam màu nõn nà tươi trong khí xuân mát lành. “Cua tay áo, đèo Cổng Trời ẩn hiện/Ngực xuân thì thây nẩy Núi Đôi/Ruộng bậc thang vắt ngang sườn núi/Đủng đỉnh đàn trâu, đá đứng chân đồi”.
Cao nguyên Hà Giang quanh năm lưu luyến những mùa hoa. Trên những triền dốc, bay bay mây bông trắng xốp. Dịp cuối thu con mắt ngỡ ngàng, những thảm vải nhuộm chàm được dệt gấm, thêu hoa bởi các màu tím trắng hồng xanh đầy chất lãng mạn và quyến rũ của hoa tam giác mạch, hoa tam thất trên nền trời u ám đầu đông. Sau những ngày ngủ đông Cao nguyên Đá, nơi địa đầu Tổ Quốc, bừng thức đón xuân.
Xuân sang, cả một miền đất bỗng nhiên bừng sáng đẹp và gợi cảm như một cô sơn nữ váy áo rộn ràng đang tung tẩy bước chân xuống chợ. “ Gùi xuân xuống chợ/… Lối em đi/Mận nở trắng đồi/Hoa chuối rừng thắp lửa/Con ong say mật vẽ vòng/Xúng xính váy thêu, vòng bạc/Khèn xuân líu ríu bước chân”.
Từng bước chân vừa đi, vừa nhún nhảy điệu đà ấy phô nét đẹp tươi tắn, tinh khôi. Thích mê ly màu vàng hoa cải mèo làm tươi cả núi đá, rừng cây, hòa màu vào mơn man những bông hoa dại chúm chím xinh xinh trên thoai thoải con dốc lượn vòng đón sợi nắng sớm mai dịu nhẹ, lung linh. Rồi màu hồng thắm hoa đào, màu trắng hoa mận hay xanh, đỏ màu của sợi chỉ thêu trên những bộ trang phục mới cóng. Xúng xính, trai gái Mông, Dao, Tày, Thái…đang dập dìu xòe ô cùng nhau phiên chợ trong da diết, trầm bổng tiếng khèn. Ôi tiếng khèn: “Tiếng khèn…/Mê đắm ô xoay dưới cành mận trắng/Bắp chân con gái trắng bẹ ngô nhún nhẩy/Cái lưng con trai đá núi phơi sương/Vòng bạc váy xòe/Như mê như mộng/Người Mông bảo: /Nghe tiếng khèn một buổi thương tiếng khèn một đời”.
Nét trẻ, khí trẻ, sức trẻ ở đây sao mà hồn nhiên, trong trẻo quá, cứ như mùa xuân, tuổi trẻ là thiên nhiên thiên vị ưu ái nơi này. Vẻ đẹp, sự hồn nhiên trẻ trung đến trong sáng có phải là sự giao hòa, giữa nét đẹp hùng vĩ hoang sơ của phong cảnh núi rừng với sự thân thiện chân mộc của con người vùng cao? Mùa xuân vùng cao như một bức tranh màu nước, bức tranh có rất nhiều màu sắc chấm phá bởi sự phối trộn tài hoa những tông màu tươi rói, sống động, mươn mướt khí xuân. Lưng chừng dốc, đá đứng đá nằm nhấp nhô như đàn ngựa ô thồ đất lên nương, thồ ngô xuống núi.
Và trên nền xanh mướt của nền trời, là màu nâu sẫm của những nếp nhà trình tường, tường rào xếp đá, mái lợp ngói âm dương tôn thêm vẻ đẹp dịu dàng đầy sức sống của những bản làng trong sương, những màu đêm thổ cẩm. Trong phối cảnh huyền diệu nên thơ của hoa đào, hoa mận gợi đôi môi hồng, gợi làn da trắng. Hình ảnh nổi bật là những cô bé, cậu bé người Mông với đôi má hồng tươi hồn nhiên rạng rỡ nô đùa trong nắng mới dưới gốc cây mận bung lụa nở hoa trên thảm cỏ non xanh típ tắp. Tươi lá vẫy là những cây ngô mọc trong hốc đá. Lá ngô xanh non tơ như múa, như reo trong gió xuân mát lạnh. Ngô mọc trong hốc đá làm mềm phiến đá, làm trẻ lại nét nhăn năm tháng của đá tai mèo. Ngô xanh như góp màu tô điểm cho triền dốc mây bay.
Tự nhiên muốn nhấp nháp một chén rượu ngô thơm thơm nồng ấm, muốn hít một hơi thở thật sâu cho khí xuân tràn ngập phổi, cho lòng rạo rực mê say. Hãy đến đây để tâm hồn trẻ lại, để ước làm cánh chim bay lượn trên bầu trời rạng rỡ gấm hoa, cũng có ước muốn làm dòng sông, con suối chảy mãi không ngừng trong những thung lũng đầy hoa. Đến để cảm nhận một Năm Mới trẻ trung, hạnh phúc đến không ngờ. “…Phút giây này rồi chẳng thể quên/Về với ta nụ cười Sơn nữ/Nơi địa đầu – mắt đá hồn nhiên”.
Chung Tiến Lực